Sáng hôm đó, mẹ chở xe đưa tôi tới trường. Ngồi đằng sau xe mẹ, tôi nhìn cảnh vật hai bỗng trở nên tươi đẹp và tràn đầy sức sống hơn.
Em hãy làm bài văn tả ngày đầu tiên đi học của em (mẫu số 1)
“Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Đó là một câu văn mà tôi rất thích bởi mỗi khi đọc nó, tôi lại nhớ về những kỉ niệm của ngày đầu tiên đến trường tiểu học. Một cảm xúc thật nao nức khó tả
Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng và kiểm tra lại đồ dùng học tập, đồng phục cho tôi. Cả gia đình cũng vì tôi là trở nên tất bận hơn thường ngày. Nhìn thấy cả nhà háo hức như vậy, tôi lại càng thêm nôn nao, háo hức
Sáng hôm đó, mẹ chở xe đưa tôi tới trường. Ngồi đằng sau xe mẹ, tôi nhìn cảnh vật hai bỗng trở nên tươi đẹp và tràn đầy sức sống hơn. Bầu trời mùa thu trong xanh, ánh nắng buổi sớm tinh khôi nhẹ nhàng. Tiếng chim hót líu lo trên vòm lá như chào đón các em học sinh lớp 1 đến trường.
Tới sân trường, tôi thốt lên “Ôi đẹp quá”. Ngôi trường to lớn rộng rãi gấp mấy lần trường mẫu giáo của tôi. Trong sân trường có rất nhiều cây cối và không còn khu vui chơi như ở mẫu giáo nữa. Lễ khai giảng sắp bắt đầu. Mẹ dắt tôi bước vào hàng của học sinh lớp 1. Các anh chị học sinh lớp lớn hơn đeo trên vai những chiếc khăn quàng đỏ thắm. Cô hiệu trưởng đánh trống chào mừng một năm học mới bắt đầu, từng chùm bóng được thả lên bầu trời. Ai cũng thấy háo hức và tự hào. Chúng tôi đi theo sự chỉ dẫn của cô giáo chủ nhiệm lớp 1 mới để vào lớp học. Lúc này tôi mới nhận ra, mẹ tôi đã không còn ở cạnh tôi nữa. Mẹ đang đứng ở mổ nơi rất xa theo dõi tôi. Tôi cảm thấy hồi hộp vô cùng, thêm một chút sợ hãi nữa. Đâu đó có tiếng tiếng khóc thút thít và tiếng gọi mẹ của các bạn nữ.
Bước vào trong lớp, tôi được ngồi bàn số 2. Lớp học có bảng to ơi là to, với rất nhiều những dãy bàn ghế còn mới xếp ngay ngắn ngăn nắp. Cô giáo chủ nhiệm tươi cười dịu dàng an ủi những bạn còn đang khóc, và cô ân cần hướng dẫn chúng tôi những đồ dùng học tập cần thiết. Tôi cảm thấy cô rất dịu hiền.
Đã nhiều năm trôi qua những những kỉ niệm này vẫn còn để lại trong lòng tôi rất nhiều cảm xúc.
Em hãy làm bài văn tả ngày đầu tiên đi học của em (mẫu số 2)
Năm nay em đã là học sinh lớp 8.Tám lần được dự lễ khai trường,nhưng buổi khai trường đầu tiên vào lớp Một vẫn để lại trong em kí ức ấn tượng sâu đậm nhất.
Trước ngày khai giảng,mẹ đã chuẩn bị cho em đầy đủ những thứ cần thiết.Đêm hôm ấy,em cảm thấy tâm trạng em nôn nao,háo hức.Có một điều gì đó cứ ẩn hiện trong tâm trí em.Mẹ bảo em đi ngủ sớm để mai còn đi học.
Sáng hôm sau,mẹ đưa em đến trường.Ngồi sau chiếc xe đạp em cảm thấy dường như những cảnh vật hai bên đường đang thay đổi lạ kì.Ngôi trường Tiểu học Vạn Phước 2 cách nhà em chừng hai,ba cây số mà sao em thấy xa ghê!trên con đường đến trường ,em thấy các phụ huynh dẫn con mình đi tựu trường rất đông.
Khi vào sân trường, em thấy người đông như hội,ai cũng mặc những bộ đồ mới tinh.Các bạn trai tỏ vẻ mạnh dạng còn các bạn gái thì ngại ngùng,quấn quýt bên mẹ,chẳng dám đi đâu xa.Nhìn thấy ngôi trường rộng lớn,em cảm thấy mình nhỏ bé làm sao!Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh,vui vẻ tập làm quen với chỗ đông người.
Một hồi trống vang lên,báo hiệu lễ khai giảng bắt đầu. Các anh chị học sinh lớp lớn khăn quàng thắm đỏ thắm trên vai nhanh chóng xếp hành ngay ngắn.Phụ huynh trao con mình cho các thầy cô chủ nhiệm lớp Một.Đâu đó nổi lên tiếng khóc thút thít và tiến gọi mẹ khe khẽ.Em cũng vậy, bịn rịn chẳng muốn rời xa mẹ chút nào.Một nỗi niềm xúc động khó tả đang lên trong lòng.
Cô hiệu trưởng cất tiếng đọc lời khai giảng năm học mới.Sau đó,cô dặn dò,khuyên nhủ chúng em rất nhiều điều .Cô chúc chúng em học ngày càng tiến bộ.
Buổi học kết thúc,chúng em theo cô Bình vào nhận lớp.Lớp Một B gồm 30 học sinh mới.Cô xếp em ngồi chỗ bạn Lan và Minh.Chúng em rụt rè,chao hỏi làm quen với nhau .Những lời chào làm quen thật dễ thương làm sao!
Tan học,mẹ đứng chờ sẵn em ở cổng trường.Em vội chạy đến xà vào lòng mẹ và kể cho mẹ nghe về buổi tựu trường.Cho đến bây giờ, những hình ảnh ấy vẫn hiện lên nguyên vẹn trước mắt em.Nó đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ không thể nào quên của thời thơ ấu.
Em hãy làm bài văn tả ngày đầu tiên đi học của em (mẫu số 3)
Có những kỷ niệm mà dù nó đã trôi qua rất nhiều năm, nhưng mỗi lần nhớ lại trong lòng tôi lại trào dâng lên những cảm xúc thật khó tả. Dù đã có tới tám mùa thu qua đi tám mùa tựu trường nhưng trong tôi những ký ức về ngày đầu tiên tựu trường vẫn còn vẹn nguyên như thủa ban đầu.
Mùa thu của năm ấy, một đứa bé 6 tuổi lần đầu tiên được bước vào lớp một, lớp mà người ta vẫn thường bảo là đại học chữ to. Vì sự kiện trọng đại này mà ngay từ đêm hôm trước đứa trẻ đó đã thao thức cả đêm không ngủ được. Nó suy nghĩ rất nhiều về ngày đầu tới lớp.
Sáng hôm sau, khi chuông đồng hồ vừa reo lúc 6 giờ mẹ đã gọi nó dậy cho ăn sáng rồi chuẩn bị quần áo tư trang cho nó. Hôm nay nó được khoác một cái ba lô rất đẹp hình chú mèo máy Doremon rất to trông vô cùng đáng yêu. Một nhân vật hoạt hình mà nó vẫn thường yêu thích.
Nó được mặc chiếc áo trắng tinh với cái quần tối màu trông rất bảnh trai.
Mẹ đèo nó bằng chiếc xe đạp màu xanh nước biển một món quà kỷ niệm mà ông ngoại đã mua tặng cho mẹ vào dịp sinh nhật năm mẹ 20 tuổi có lẽ đó là món quà mà mẹ yêu thích nhất. Mẹ đã giữ gìn nó nâng niu nó rất nhiều. Ngồi sau lưng mẹ, nó nhìn thấy bầu trời hôm nay dường như xanh và cao hơn, đâu đó trên những hàng cây xanh lá những chú chim sẻ vẫn đang líu lo ca bài ca của mình. Nó thấy trong lòng mình thật lâng lâng một cảm xúc khó tả. Cảm giác vừa hồi hộp vừa sợ sệt một cái gì đó mơ hồ.
Đến trước cổng trường tiểu học Sơn Ca nơi mà nó sẽ theo học những năm đầu đời, mẹ bế nó xuống khỏi yên xe, rồi dắt xe đi bộ vào cổng trường để gửi. Nó níu tay vào yên xe và lững thững theo sau lưng mẹ. Nó lấm lét nhìn xung quanh thấy có rất nhiều anh chị lớn hơn đang nô đùa chạy nhảy tung tăng nơi sân trường, những tiếng cười tiếng nói ngập tràn cả một vùng trời. Nó thấy có rất nhiều bạn nhỏ giống như nó đang bám tay, níu áo mẹ, khuôn mặt vô cùng nhút nhát có lẽ các bạn cũng là người mới như nó, nên tâm trạng cũng giống nó lúc này.
Nhìn các bạn ai cũng rất đáng yêu với quần áo mới thật đẹp. Nó quan sát thấy có một bạn gái mặc chiếc váy màu trắng thắt hai cái bím tóc xinh xinh trông thật giống công chúa mà nó vẫn thường thấy trong chuyện cổ tích mẹ thường hay kể vào mỗi tối trước khi đi ngủ.
Mẹ dắt tay nó đến lớp 1A và gặp cô giáo sau đó mẹ vào cô nói với nhau gì đó rồi cô đến bên cạnh nó. Trông cô giáo chắc tầm tuổi mẹ nó nên còn trẻ. Cô mặc chiếc áo sơ mi hình hoa, và chiếc quần vải tối màu, mái tóc cô búi cao để lộ cái cổ gầy thanh mảnh cùng nước da trắng ngần. Trông cô giáo rất xinh. Cô lại gần nó nở một nụ cười thật tươi rồi cất lời chào nó “Chào bạn Khôi Nguyên, cô là cô Mai cô sẽ là chủ nhiệm lớp 1A. Con theo theo cô vào lớp nào”. Nó nắm lấy bàn tay cô giáo đi vào lớp, nhưng ánh mắt vẫn quay về phía mẹ. Mẹ cười vẫy vẫy tay chỉ rằng mẹ sẽ đợi ngoài cổng trường, chờ nó tan học rồi sẽ đưa về”. Nó ngoan ngoãn gật đầu.
Cô giáo dẫn nó tới một chiếc bàn ở giữa lớp rồi cô bảo “Con ngồi cạnh bạn Diễm My nhé.” Nó nhìn trộm bạn gái ngồi cạnh mình đó là cô gái mặc chiếc váy giống công chúa mà lúc nãy nó nhìn thấy ngoài sân trường. Nó khẽ gật đầu đáp lời cô “Vâng ạ” nhưng trong lòng thì đang tủm tỉm cười vì thần may mắn đã cho nó được ngồi gần một bạn nữ xinh đẹp, dễ thương như thế này.
Rồi khi nó vừa ổn định chỗ ngồi thì tiếng trống trường vang lên 3 tiếng “Tùng…Tùng…Tùng” rất to, khiến nó cảm thấy giật mình nhưng cũng có cảm giác hồi hộp khó tả. Trên bục giảng cô giáo bắt đầu lấy những viên phấn trắng nhỏ xinh ra viết những dòng chữ đầu tiên.
Những nét chữ của cô thật đẹp giống như rồng bay phượng múa. Mái tóc cô bay bay theo những làn gió mùa thu se se, làn da cô trắng ngần càng trắng hơn khi những tia nắng xuyên qua ô cửa chiếu vào khuôn mặt thanh tú của cô. Dáng cô mỏng mảnh, thanh thoát khiến cho nó có cảm giác cô chính là cô tiên trong chuyện cổ tích. Nó bắt đầu lập từng quyển vở mà mẹ đã mua rồi cầm chiếc bút mực lên bàn tay run run theo từng nét vẽ.
Một giờ học thật căng thẳng, nhưng cũng thật ý nghĩa với nó. Cô giáo nắm tay nó viết những chữ o..a đầu đời, bàn tay cô thật mềm ấm áp như bàn tay mẹ vậy. Rồi tiết học cũng trôi qua khi tiếng trống trường vang lên 5 tiếng thật to và rõ ràng. Các bạn nhỏ trong lớp chạy ùa ra sân nháo nhác tìm người thân. Nó cũng vậy nó cũng chạy đi tìm mẹ kể cho mẹ nghe về những gì đã xảy ra trong giờ học vừa qua.
Ngày đầu tiên đến lớp đó là một kỷ niệm và suốt cuộc đời này nó sẽ không bao giờ quên. Đúng như bài hát “Đi học” mà nó thường nghe trên ti vi rằng “Ngày đầu tiên đi học. Cô giáo như mẹ hiền. Em bây giờ cứ ngỡ cô giáo là cô tiên…”
Em hãy làm bài văn tả ngày đầu tiên đi học của em (mẫu số 4)
Năm nay tôi đã lên lớp Tám, đã quá thân thuộc với không khí học đường, nhưng cứ mỗi đợt thu về, nhìn thấy những cô cậu học sinh với chiếc cặp trên vai đang chập chững bước vào lớp Một, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về những kỉ niệm ngày đầu tiên tôi đi học.
Tôi còn nhớ đó là một buổi sáng mùa thu trời trong xanh và hơi se lạnh. Mặc bộ đồng phục của trường, đeo chiếc cặp mà mẹ tôi đã chuẩn bị đầy đủ lên vai, tôi theo mẹ đến trường. Con đường đến trường hôm nay thật náo nhiệt và đông đúc: toàn những cô cậu học trò áo trắng. Chiếc xe của mẹ tôi từ từ dừng lại. Trước mắt tôi là ngôi trường cao to, sừng sững đang mở rộng cánh cổng đón học trò chúng tôi. Phía trên cổng trường là một dòng chữ lớn màu trắng mà tôi nhanh chóng đánh vần được: “Trường Tiểu học Thủ Khoa Huân”. Mẹ bảo rằng ngôi trường này là nơi tôi sẽ gắn bó suốt những năm tháng tiều học.
Tôi bước vào trường, mẹ dẫn tôi đến trước cửa lớp Một 12, cô giáo vui vẻ ra đón tôi vào lớp. Tôi cảm thấy hồi hộp vô cùng, không muốn xa bàn tay của mẹ, nhưng nhìn thấy lớp học đầy điều mới lạ, tôi lấy hết dũng khí chào tạm biệt mẹ. Tôi ngoảnh đầu nhìn lại, mẹ tôi vẫn còn đứng vẫy tay chào, một số bạn trạc tuổi tôi đang khóc mếu máo không chịu rời mẹ, còn mấy anh chị lớp lớn không có vẻ gì lo sợ, đang vui vẻ trò chuyện với nhau sau ba tháng hè xa cách. Bỗng tiếng trống “tùng…tùng…tùng…” vang lên làm tôi giật bắn mình, cô giáo bảo đó là tiếng trống khai trường mở đầu cho một năm học mới. Tôi nhìn quanh, mẹ đã ra khỏi trường, mấy anh chị lúc nãy cũng nhanh chóng xếp hàng rồi vào lớp, chỉ có học trò lớp Một bọn tôi là bối rối, không biết phải làm gì. Rồi cô giáo hướng dẫn chúng tôi xếp hàng và bắt đầu điểm danh. Ngay lúc ấy, trán tôi đẫm mồ hôi, tim tôi đập thình thịch theo từng tiếng nói của cô, cuối cùng cũng đến tên tôi, tôi cố gắng “dạ” thật to rồi bước vào lớp. Lúc này đây, tôi như bước vào một thế giới hoàn toàn mới, cái thế giới mà ba tôi bảo là của nguổn tri thức vô tận. Cảm giác sợ sệt và lo lắng trong tôi biến mất.
“Tùng…tùng…tùng…”, tiếng trống ấy lại vang lên, nhưng lần này là báo hiệu đã đến giờ ra về. Học sinh chúng tôi ùa ra như ong vỡ tổ, ai cũng muốn được về nhà sau một ngày đầy thú vị. Trước cổng trường, ba mẹ tôi đã chờ sẵn, nhưng phải mất một lúc lâu tôi mới chen được ra khỏi dòng người ấy. Thật lạ, không đợi mẹ tôi phải hỏi, tôi huyên thuyên kể về những điều tôi đã nhìn thấy hôm nay: nào là ngôi trường to cao, sừng sững với cái tượng ông Thủ Khoa Huân đặt ngay giữa sân, rồi bồn hoa, cột cờ, ngay cả nhà ăn, nhà xe tôi đều mang ra kể hết. Tôi còn kể cả tiết học đầu tiên mà cô giáo dạy chúng tôi; chuyện cô trò chúng tôi làm quen nhau; chuyện cô kiểm tra tập sách, bút viết; rồi cả chuyện tôi quen được nhiều bạn bè nữa,… Đường về nhà hôm ấy thật náo nhiệt. Tối ấy, trong tâm trí tôi không ngừng hiện lên hình ảnh về ngôi trường, lòng tôi nôn nao mong cho trời mau sang để lại được đi học.
Ôi cái cảm giác về ngày đầu tiên tôi đi học thật thú vị và tuyệt vời làm sao. Cho đến tận bây giờ, khi đã là một học sinh lớp Tám, trải qua tám lần tựu trường, nhưng cái cảm giác ấy vẫn bồi hồi xao xuyến trong lòng tôi như mới xảy ra hôm qua. Người ta nói thời gian có thể làm phai nhòa tất cả, nhưng không, nó không thể xóa nhòa những kỉ niệm thời tôi chập chững đến lớp – ngày đầu tiên đi học – tôi sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí
Em hãy làm bài văn tả ngày đầu tiên đi học của em (mẫu số 5)
Nhìn những tia nắng nhảy nhót qua từng tán lá và tiếng họa mi hót giữa những hàng phượng đỏ, lòng tôi lại bất giác xao xuyến, nhớ về những ngày đầu bỡ ngỡ mới bước vào lớp một. Bao nhiêu kỉ niệm ùa về của ngày đầu tiên đi học, hình ảnh mẹ hiện ra với đôi mắt trìu mến, tay mẹ ấm áp nắm bàn tay tôi dẫn qua con đường vào lớp. Trường làng và đường làng đã quá quen thuộc với tôi và trở thành con đường in bao kí ức tuổi thơ đẹp đẽ.
Trường làng là hai tiếng thân thương mỗi khi tôi nghĩ lại về những ngày đầu tiên bước chân đến lớp. Trường làng là nơi mà bọn trẻ thành phố chưa bao giờ được nếm cảm giác sung sướng nằm trên những bãi cỏ xanh mướt, đi bắt ve giữa những trưa hè nóng nực và cả những trò chơi chỉ duy nhất có ở nơi đây. Tiếng ve râm ran xung quanh và mùi hoa cúc vàng khiến tôi nhớ tới ngày đầu tiên đi học biết bao nhiêu.Cảm xúc khó tả bám lấy tôi và tôi bắt đầu lo lắng khi nghĩ về ngày đầu tiên bước vào một môi trường mới, gặp nhiều bạn bè mới, rồi tôi hồi hộp cái cảm giác bước vào lớp một mình và nhìn mẹ vẫy tay chào từ xa rồi nói to “ cố lên con yêu”.
Ngày đầu tiên đi học có lẽ là ngày mà tôi chẳng bao giờ có thể quên được. Trước hôm đi học, mẹ bỏ mấy quyển sách giáo khoa vào chiếc cặp mới tinh, còn tôi thì mân mê mấy quyển vở còn thơm phức mùi giấy mới. Bố thì loay hoay chạy ra chạy vào hỏi có cần bố giúp gì không. Đã chuẩn bị bao nhiêu nhưng tôi lại không ngủ được, hồi hộp chờ ngày mai tới thật nhanh. Hôm đó, mẹ mặc cho tôi một bộ quần áo hoa với những bông hoa li ti màu tím, mẹ chải và tết tóc thật chỉn chu,còn tôi xỏ chân vào đôi dép mẹ mới sắm và ngắm nghía thật kĩ.
Ngày đầu tiên đi học, bước trên còn đường làng quen thuộc, những hạt sương long lanh vẫn còn đọng trên lá như những viên pha lê trong suốt. Trước mắt tôi, cổng trường thật lớn và thật khác, xung quanh tôi bao nhiêu đứa trẻ cũng đang vui đùa chạy nhảy, một số lại rụt rè, một số đứa lại sụt sịt nắm lấy tà áo mẹ. Thấy cảnh đó, tôi cũng thấy mình như bị cuốn vào, sống mũi bắt đầu cay cay và nắm tay mẹ chặt hơn. Mẹ tôi ngoảnh lại cười thật hiền hậu, nụ cười mẹ lúc đó khiến bây giờ tôi vẫn còn nhớ. Tôi chậm rãi bước theo mẹ, ngơ ngác nhìn xung quanh như chú gà con bé nhỏ, sợ bị lạc mẹ nên cứ bước từng bước một. Mẹ dừng lại trước lớp 1A, xung quanh tôi bao đứa trẻ khác cũng đang lạ lẫm,dáo dác nhìn xung quanh. Cô giáo với chiếc áo áo màu tím hoa cà, mái tóc dài bước tới và nhẹ nhàng bảo “ Các con ngoan, bây giờ các con cùng cô vào lớp nhé”. Một trong mấy đứa bắt đầu khóc,và nghĩ tới cảnh mẹ đi về để lại tôi một mình cũng khiến tôi òa khóc, một lúc một to, mẹ bảo thế nào cũng không chịu nín. Mẹ tôi là thế, luôn ân cần, mẹ cúi xuống bên tôi, ôm tôi vào lòng thủ thỉ: “ Con yêu, con ngoan lắm mà, hôm nay con phải ngoan thì mới có nhiều hoa điểm 10 như chị mà con vẫn thích chứ. Bây giờ con theo cô vào lớp, ngoan ngoãn rồi mẹ cho quà nhé”. Những lời của mẹ làm tôi cảm thấy mình phải dũng cảm, phải cho mẹ biết tôi đã lớn rồi. Tôi gật đầu, mắt vẫn còn đỏ hoe, nhưng nắm lấy tay cô giáo bước vào lớp. Buổi học đầu tiên, xung quanh tôi cất lên những bài học đánh vần, những tiếng cười trong trẻo và cả tiếng gõ bảng đều đặn của cô giáo…
Những cảm xúc của ngày đầu tiên đi học sẽ chẳng bao giờ phai nhòa trong tâm trí của mỗi một cô cậu học trò tinh nghịch nào. Trường làng vẫn im lìm dưới những hàng cây cổ thụ và nắng vàng ươm. Con đường làng dẫn tới lớp vẫn thế, vẫn hai bên xanh mướt cỏ non và gió vẫn rì rào vọng về những âm thanh của năm tháng bước vào lớp Một.
Từ khóa tìm kiếm:
ngày đầu tiên đến trường, tả ngày đầu tiên tới trường, kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, kể về ngày đầu tiên đi học, kể lại ngày đầu tiên đi học, kỷ niệm ngày đầu tiên đi học, kể lại những kỷ niệm ngày đầu tiên đi học, bài văn kể về ngày đầu tiên đi học, kể về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, kể về ngày đầu tiên đi học lớp 3, kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học, tả ngày đầu tiên đi học, kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, bài văn ngày đầu tiên đi học, viết đoạn văn về ngày đầu tiên đi học, kể lại kỷ niệm ngày đầu tiên đi học, kể về ngày đầu tiên đi học lớp 1, bài văn viết về ngày đầu tiên đi học, văn tự sự kể lại ngày đầu tiên đi học, những bài văn hay về ngày đầu tiên đi học, đoạn văn kể về ngày đầu tiên đi học, văn tả ngày đầu tiên đi học lớp 3, bài văn về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học
COMMENTS